Trong lúc mọi người đang đau buồn lo thủ tục đưa tang thì bà Sương bỗng dưng tỉnh dậy trước sự kinh ngạc của người thân, để rồi từ đó trở thành một con người hoàn toàn khác.
Câu chuyện có thật này xảy ra đối với cụ bà Trần Thị Sương, ấp Trường Lưu, xã Trường Hòa, huyện Hòa Thành (Tây Ninh) nhiều năm về trườc. Thỉnh thoảng vẫn có một số nhà khoa học đến tìm hiểu câu chuyện kì lạ này nhưng vẫn chưa có ai lý giải về căn nguyên cụ thể.
Cho tới bây giờ, cụ bà 90 tuổi vẫn nhớ như in câu chuyện kì lạ xảy ra với mình cách đây 40 năm.
Theo lời của bà, hôm đó, sau khi đi làm đồng về, bà thấy mệt nên vào phòng nghỉ. Đến khoảng 7 giờ tối, đột nhiên bà cảm thấy trong người cảm thấy khó chịu, chân tay lạnh dần. Bà đã cố gắng gọi người trong nhà nhưng hình như không ai nghe thấy. “Lúc đó, tôi cảm tưởng máu trong người đặc lại, tim đập loạn nhịp, hơi thở nặng nhọc, lưỡi cứng lại không thể cử động. Tôi còn ngửi thấy mùi hôi thối khó chịu mà cả đời chưa bao giờ trải qua cảm giác đó”, bà Sương kể.
Trong lúc hấp hối ấy, bà bỗng thấy một vầng sáng tròn đường kính khoảng 2 mét hiện ra trên đầu và quay như chong chóng, có một sợi dây nhỏ màu xám, nối liền vầng sáng đến đỉnh đầu bà, vầng sáng càng quay nhanh, bà càng mệt, hơi thở gần như đứt đoạn, rồi đột nhiên vầng sáng và sợi dây bỗng biến mất. Lúc ấy, bà thấy tự nhiên khỏe lại, liền đứng dậy nhẹ nhàng thì ngó đã thấy xác mình đang nằm bất động. Bấy giờ, bà mới biết mình là một chơn linh đã xuất khỏi xác.
Bà Sương kể rằng lúc đó bà có thể đi xuyên qua vách nhà và thấy rõ người thân của mình đang làm gì. Kì lạ hơn, khi đừng trước bàn thờ Đức chí tôn, bà bỗng thấy có hai người đàn ông xuất hiện cùng với vầng hào quang lấp lánh đằng sau, một người mặc đạo phục màu xanh, người kia mặc đạo phục màu trắng cầm cây phướn dài đứng sau bà. Tuy hai người đó không nói ra nhưng bà vẫn hiểu được họ đang nghĩ gì.
Dù đã mấy chục năm trôi qua, bà Sương vẫn hình dung mồn một cảm giác rời khỏi thân “Tôi nhìn thấu qua tường nhà thấy chung quanh một màu u tối, vô số chơn hồn bị đọa qua lại, than khóc rên la nghe thảm não"
"Lúc này, theo lời dạy của đấng thiêng liêng, chơn linh của tôi bay bổng lên cao. Ông cầm phướn giảng giải cho tôi biết: Đây là cảnh thiên thai trên cõi trần một bực”.
Theo lời bà, ở đây khắp nơi nhà cửa, cây cối, y phục con người...mọi vật giống như cõi trần. Tuy nhiên người ở đây cốt cách phong lưu đẹp đẽ, mọi sinh hoạt đều có vẻ an nhàn và không có tiếng động.
Rồi bà gặp Thượng đế và được cho biết là mình chưa làm đủ công quả nên phải trở về lập. Thế là ngay lập tức, có một luồng sáng từ Thượng đế bay xẹt xuống ngang đầu khiến bà Sương cảm thấy nhẹ nhàng, thông thái hẳn. Sau đó, như có ai ở đằng sau xô, linh hồn bà trở về với thân xác mình và tỉnh dậy sau một đêm chết đi.
Bà Sương tỉnh dậy trong khung cảnh nhốn nháo, tiếng khóc, tiếng nói inh ỏi. Được biết, đến giờ cơm, con bà vào gọi thì thấy bà nằm bất động, toàn thân lạnh toát, mềm oặt. Tưởng cụ bị cảm lạnh, các con tiến hành xông rượu nhưng xông mãi, thân bà vẫn cứng đờ. Lúc này, mọi người trong nhà đều cho rằng bà. Nếu khoảng 2 giờ đồng hồ nữa mà bà Sương không tỉnh dậy thì mọi người sẽ làm công tác khâm liệm tử thi để đưa bà nhập quan.
Nhưng thật bất ngờ, cụ Sương ngồi bật dậy, mặt đầm đìa mồ hôi, ngơ ngác nhìn con cháu. Thấy dân làng hoảng sợ, định bỏ chạy, bà giơ tay trấn an: “Tao có chết đâu mà tụi bay bỏ chạy” rồi điềm tĩnh bước ra khỏi quan tài, cười xuề xòa trước sự ngạc nhiên đến lạnh người của con cháu, dân làng.Cũng từ đây, con người bà Sương như biến thành một người hoàn toàn khác, bản thân bà cũng thừa nhận "mình không còn là mình nữa".
Trước khi chưa chết, bà không ăn chay, không tin có linh hồn, Thượng đế, nhưng kể từ khi sống lại, mỗi ngày bà đều ăn chay. Bà bảo, điều lạ nhất là căn bệnh viêm xoang phế quản đeo đẳng mình mấy chục năm qua bỗng nhiên biến mất, trí nhớ tốt hơn hẳn. Có những sự kiện xảy ra dù rất lâu, bà đều kể vanh vách, không thiếu bất cứ chi tiết nào.
Đời sống cá nhân của bà trước và sau khi chết đi sống lại có thể nói là hai trạng thái trái ngược nhau. Theo lời bà, mình được "tái sinh" là nhờ gặp một vị Chơn Linh dặn dò: "Vận mệnh của bà chưa thể đoạn tuyệt được với cõi trần gian. Cần phải trở về để làm nhiều việc nghĩa hiệp, giúp người". Thực hư những lời dặn dò này có hay không thì chưa rõ, nhưng từ lúc sống lại, bà đã thay đổi tâm tính khác hẳn. Trước đây, công việc chính của bà là bám ruộng, chồng mất nên một mình cặm cụi kiếm sống nuôi con. Sau lần "tỉnh giấc", bà quyết sống một đời sống có tâm linh, tín ngưỡng, sẵn sàng làm điều thiện.
"Cụ ấy không còn là chính mình nữa. Dân làng, con cháu lúc đầu thấy làm lạ lắm. Cụ cởi mở, hay trò chuyện. Thậm chí, cứ gặp kẻ xấu nào, cụ đều mượn lời hay ý đẹp khuyên răn, hướng thiện cho họ"- một người hàng xóm cho biết.
Mặc dù đã tuổi cao sức yếu nhưng hằng ngày, bà đều đem gần hết thì giờ riêng tư lo các hoạt động từ thiện, thậm chí bà còn vận động mọi người tham gia cùng. Bà tâm niệm rằng “Nếu không có số mệnh thì tôi đã thành người thiên cổ, cỏ phủ rêu xanh rồi. Giờ mình sống được thì phải hoàn thành được việc thiện”. Do đó, dành dụm được bao nhiêu tiền bà đều tìm đến những mảnh đời bất hạnh. Tính đến nay, hơn 1000 gia đình nghèo trên địa bàn tỉnh Tây Ninh đã được cụ giúp đỡ, vượt qua khó khăn mặc dù cuộc sống của bà hiện tại không khá giả gì.
Đến bây giờ, hiện tượng chết đi sống lại của bà Sương vẫn là một câu hỏi chưa có lời giải đáp. Nhiều người sau khi nghe câu chuyện của bà có cảm giác "bán tín bán nghi", cho đó là huyễn hoặc, có phần mê tín.
"Nếu là người bình thường ai cũng cho rằng mình tự bịa chuyện, thêu dệt lên các chi tiết li kỳ, khơi dậy tính tò mò cho người khác, nhưng chỉ có bản thân mới hiểu rõ được hết nguồn cơn", bà Sương chia sẻ.
0 on: "Câu chuyện hồn lìa khỏi xác qua lời kể của một bà cụ chết đi sống lại"